Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi. Rồi bảo cảm ơn ta đi. Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút.
May mà y học chưa chính xác tuyệt đối nên triệt sản vẫn có đứa đẻ tiếp. Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp. Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại.
Về danh tiếng và giá trị. Nhưng không thích vì nó cũ, lại có vẻ như trốn tránh. Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không.
Hoặc: Môn này không phải học. Ai giữ được tuổi trẻ không mang xe đi cầm đồ, ăn chơi, bồ bịch với những quí bà sồn sồn và đào mỏ những con nai vàng ngơ ngác… Hoặc là cứ đi lang thang. Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ.
Nhưng đấy là chuyện của buổi sớm. Tôi chìa tờ đơn trước mặt cô ta: Cô xem hộ em. Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.
Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia. Tôi tin phải làm như thế và tôi cứ sống như thế. Tôi không muốn đi đâu cả.
Và bản thân họ phải tự thoát ra. Nó dễ là một cú sốc nếu không chuẩn bị kỹ. Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá.
Đang có cảm giác người mất hết sức lực, đi bộ cũng đau mà vào sân có thể thi đấu khá bình thường. Cậu biết buồn khi cha mẹ ốm đau. Chúng là những bước chân của suy nghĩ.
Chị hầu như lúc nào cũng dịu dàng với tôi, đứa trẻ 21 tuổi trong nhà. Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản. Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế.
Mẹ: Cháu ở dưới này có ngoan không bác? Bác gái: Cháu ở đây đỡ đần tôi nhiều lắm mợ ạ, bán hàng, dọn hàng (thật ra, ở đây, tôi như một thằng nhóc, chả phải đụng tay vào việc gì to tát, thỉnh thoảng thì lấy cái tăm hộ bác, dắt xe vào hộ chị, đèo bác đi lấy hàng một tí, trông hàng hộ bác một tẹo…). Từ cái giá cắm bút đi thẳng đến vai phải của bạn có một khoảng ở giữa, ở đó có một hộp dầu cá OMEGA-3 với những viên to mập. Nhưng mà chắc là ra được thôi.