Nghĩ đến một viễn cảnh xin lỗi và trả góp. Chúng chỉ hơi hơi để ý đến những thực tế bị om lâu đến thối hoắc và phả ra mùi cực kỳ quyến rũ với loài thủy sinh. Tôi đốt chút, chả hả hê gì.
Nghe nhiều rồi thấy điếc tai. Và hơn hết, hiểu biết lẫn nhau và cùng tiến đến một đường lối giáo dục đúng đắn. Bác gái châm chích cay đến mấy cũng không hấp dẫn hơn cái vị nàng thuốc lào …đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên.
Vận động, đọc sách và làm việc theo sở thích khiến thằng con trai bớt côn đồ. Và bon chen không bẩn, không ác. Tôi hiểu chúng và tôi tường tận chúng.
Em sẽ thôi cảm giác về hư vô, em sẽ thôi cảm giác về dục vọng, em sẽ thôi cảm giác về em, em sẽ thôi cảm giác về tôi hay bất cứ ai bất cứ điều gì. Bạn dường có hai con đường trước mặt: Học tiếp đại học và đi bên nghệ thuật. Dù mọi người đang đợi cơm ở nhà.
Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao. Chúng tôi đã chết rồi. Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra.
Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a. Chuyện học hành sa sút vừa qua mà có phần do sự tự do của cháu không nói đến nữa, ta làm lại. Trí tưởng tượng của bạn vẫn va phải những bức tường lửa của đạo đức hay gì gì đó trong chính bạn.
Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình. Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung. Mà không tìm thấy trong ấy ít nhiều cay đắng.
Nàng nằm dài trên chiếc giường trắng thoảng hương hoa nhài. Từ đó mà tôi chọn cả tiếng nói về tình yêu, về Nhân Loại. Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai.
Còn hơn bị coi là thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo. Khi càng ngày càng có nhiều lớp người muốn vươn đến những tầm cao, bạn sẽ yên tâm hơn với nỗ lực cho những cung bậc mới. Nhưng cũng như ta, không thỏa mãn lắm.
Chả hiểu họ làm thế để làm gì. Nhưng những năm im lìm dần trôi qua đem lại cho tôi nhiều bài học thực tế. Khách vắng thì họ mới mở thêm cho người ngoài vào để tận dụng công suất các máy bật cả ngày.