Lần nào tôi cũng hát theo phong cách ballad trữ tình. Chà, việc mô tả phong cách của mình thì khó hơn nhiều so với mô tả phong cách người khác. Thế là chúng bò ra cười sặc sụa, cười đến chảy cả nước mắt.
Từ ngữ, điệu bộ, cách nói… tất cả đều do bạn sáng tạo. Anh tạo nên một không khí thoải mái thân thiện cho chính anh và cả cho khán giả. Nếu đề tài về giáo dục, bạn có thể hỏi: Hình như con gái anh đang học ở trường trung học X.
Nên nói những gì? Hãy kể về những kỷ niệm, những ký ức còn đọng lại về người quá cố. Cách nói của Louis Nizer là cách xây dựng những sự kiện thành một chuỗi, và tạo những tình huống kịch tính có thể xảy ra. Ví dụ, bất cứ công ty nào cũng thích được hỏi về tầm quan trọng trong những chiến lược của họ.
Thời ấy tin tức truyền đi bằng miệng, người ta chỉ được học vài cấp lớp thấp ở trường… Và thế là từ ông bà của mình, Andrew đã có một kho tàng kiến thức. Sau đó, anh ta qua đời. Họ không tin vào những thắng lợi bấp bênh nông cạn trước mắt, chúng không có giá trị thật sự và chẳng chứng minh được gì ngoài sự háo thắng mà thôi.
Tức là bạn hãy để người ta nói về bản thân và thành tựu của họ. Và thế là Jack chạy như bay đến từng góc phố, gõ cửa hết nhà này đến nhà khác để chào mời. Ông bầu của đội bóng chày NewYork Yankee, Casey Stengel, vốn nổi tiếng là một người có nghệ thuật nói mơ hồ.
Và cuối cùng, đi dự họp thì nhớ mang theo sự hài hước của bạn. Tất cả chúng tôi khi đón nhận tin anh qua đời đều bị sốc mạnh. Quả là một con người có tật nhưng có tài, biết vượt lên số phận, biết chiến đấu và chiến thắng.
Vì đôi khi sự im lặng còn đáng giá hơn hàng ngàn câu nói. Ngoài ra anh còn là một nhà doanh nghiệp thành công. Tôi đánh giá Robert là một trong những vị khách vui nhất.
Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có. Lời khuyên của tôi là, khi nói chuyện với người khác phái bạn phải nhanh chóng biết về đối phương càng nhiều càng tốt. Những từ ngữ đã thay đổi mang giá trị thể hiện sự tôn trọng hơn đối với nhiều dân tộc.
Nhưng đôi khi, ngay cả những tình huống ngặt nghèo nhất, người ta cũng hài hước một tí để vơi bớt sự căng thẳng. Làm sao họ biết điều này? Vì tôi luôn giới thiệu xuất xứ của mình với họ. Bởi thế, nếu một cúc áo của bạn chưa cài, khán giả sẽ nhìn thấy.
Chúng tuần tự đi vào đầu bạn rồi chinh phục bạn tự lúc nào không biết. Nghe có vẻ đơn giản, nhưng có rất nhiều người sai lầm khi nói về những đề tài mà họ không hoàn toàn thấu đáo. Bạn hỏi Nixon về sự kiện Nam-Bắc Triều Tiên định hợp nhất , hay thắc mắc về tình hình Trung Đông, hoặc một sự kiện nào đó trên thế giới, ông luôn giải thích được một cách rõ ràng và logic nhất.