Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi. Anh cầm lấy cây bút lông, rồi vừa huýt sáo vừa liệt kê ra những lợi ích có được nhờ ủy thác công việc hiệu quả. Tôi không biết cậu đã làm gì trong những tháng qua, nhưng mọi việc đang rất tốt đấy.
Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Những điều cậu nói có ý nghĩa làm thay đổi không chỉ cuộc đời tớ mà còn tạo ra những ảnh hưởng tốt đẹp đến nhân viên và cả gia đình của tớ. Anh vẫn đang đi đúng đường, vấn đề là anh chỉ đi hơi chệch một tí mà thôi.
Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa.
Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. - Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình. James lắng nghe rồi nhắc lại những gì anh đã hiểu và không quên hỏi Jack: "Tôi nói vậy có đúng ý ông không?".
- Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước.
- Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. Tớ rất ghét những thứ đó. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng:
Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào. Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. (Cần thực hiện công việc kiểm tra một cách thường xuyên hơn trong giai đoạn đầu.
James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. - Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp.
Thông qua các đồng nghiệp, James bắt đầu nhận ra một sự khác biệt giữa hai người - một điều trước giờ chưa hề xảy ra đối với hai anh em họ. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
- Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh. - Không đơn giản đâu.