Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.
Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng. Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy. Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn!
- James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. Đó phải là một quyển sách thật đơn giản, thực tế và có thể làm thay đổi cuộc sống của người đọc. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng:
Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy.
- Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Anh mỉm cười khi nghĩ đến Jones - một người anh họ, một người bạn, và cả một người thầy tuyệt vời của anh!
Sự việc vỡ lở, sắp tới hẳn tớ phải tốn nhiều công sức để khắc phục hậu quả này. Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.
Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. Và chính cậu là người sẽ làm điều đó. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không.
- James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Tớ rất ghét những thứ đó. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
- Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm.
Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. - Đó cũng có thể là một lựa chọn. Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên.