Thôi nhé, cất ngay đi.Dù đang trải ra những tư duy rất đỗi dịu dàng.Những lúc nàng nhìn vào mắt ta, nàng nhìn mãi nhìn mãi mà không chịu quay đi.Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy.Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.Ăn cơm trưa, lúc ngồi mâm phòng này, lúc ngồi mâm phòng kia ở nhà ăn.Và họ chấp nhận chúng như một tất yếu khách quan.Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết.Rằng bạn trẻ dại, ích kỷ không hiểu nổi tấm lòng trời bể của người thân.Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước.