Để tôi có thể đấm vào mặt ông ta, đập tan cái bàn rồi ra đi.em đi đâu hết một đời - mà không để lại một nhời cho ai - em đi trọn vẹn rộng dài - mà không thả lại một vài cơn thơ - em đi từ lúc bấy giờ - tôi không hiểu cứ đợi chờ em đi - em đi bởi cái lẽ gì - vì ai hay chỉ là vì đi thôi - dù sao em đã đi rồi - duy còn nỗi nhớ lặng ngồi trên mi- Rất tiếc là không thể, thưa ông.Tôi khóc vì còn chưa trả lời được câu hỏi loài người đến thời đại này (với sự di truyền những tinh túy và cơ hội lớn để tiếp xúc với tri thức) liệu đã đủ năng lực để dung hòa, để không tôn sùng tuyệt đối hay phủ định sạch trơn bất cứ thứ gì.Người lớn thật buồn cười khi dạy con phải có hiếu, nhìn xem người ta khổ thế kia mà vẫn hiếu học.Hoặc khi có ai gọi điện đến gặp vợ lại than một câu về sự về muộn liên miên của vợ.Trời, thế này thì chỉ khổ cho độc giả.Đằng này… Cái giấc mơ ấy là của mình.Thằng em ngồi kiểu đầy tính hiền triết từ đầu đến cuối buổi.Nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ tới nàng.