Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ.- Đây là những thắc mắc của tôi.- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc.Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.Công việc được giải quyết một cách trôi chảy, không khí làm việc trong bộ phận của anh ngày càng phấn khởi, chan hòa vui vẻ.- Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi.
