Điều đầu tiên: Đời là bể khổ.Khi chúng ta chứng kiến Neil Amstrong đi bộ trên mặt trăng và trở về trái đất vào năm 1969, thì nhóm người làm việc tại NASA đã từng xem những thước phim đó hàng ngàn lần trong trí tưởng tượng của họ rồi.Tôi đã mất một thời gian dài để hiểu được tầm quan trọng của ngôn từ lịch sự, đúng mực.Ông rất hay cười và luôn có thái độ tích cực trong cách nhìn của mình.Thành công là kết quả của công việc khó khăn vất vả được thực hiện mỗi ngày một ít.Tất nhiên, tôi xũng không có ý nói vui đùa hoặc thư giãn là uổng phí thời gian bởi đó chính là chìa khóa cho sự cân bằng trong cuộc sống.Cuộc sống cũng thế, quả thật cuộc sống đã và đang thử thách con người, và thường không chỉ một lần.Lý do thực sự duy nhất cần phải có luật lệ là để giúp chúng ta quan tâm đến nhau hơn.Không dám chấp nhận nguy cơ thất bại là thất bại tệ hại nhất trong mọi thất bại.Thật ra, biểu hiện và ngôn ngữ cơ thể của họ đã trả lời thay cho tất cả.
