Các nhà văn, nghệ sĩ hay những người làm công việc sáng tạo biết rõ điều này và luôn mang theo mình một cuốn sổ để ghi lại những ý tưởng ấy.Rất nhiều người trong chúng ta để mặc cho dùng suy tưởng của mình trôi như thế trước khi ngủ.Cũng giống như việc ủi đồ, mỗi khi làm bất cứ điều gì, hãy nghĩ rằng bạn đang làm điều mình muốn.Việc mong muốn và tích luỹ hàng tiêu dùng có thể góp phần làm tăng cảm giác hài lòng của cá nhân bạn; tuy nhiên, quá chú trọng đến vật chất lại có thể làm giảm đi hạnh phúc về tinh thần.Và hạnh phúc mà chúng ta từng cảm nhận không chỉ là khái niệm ước muốn đơn thuần hay là sự thành đạt mà là một tổng thể hài hoà của tình cảm con người, tình yêu, các mối quan hệ, nội tâm và cách nhìn.Nói một cách khác, cuộc sống xung quanh đã bị "bi kịch hoá" qua lăng kính của những lo âu, thất bại đã xảy đến và làm cho chúng ta không còn cảm nhận được cuộc sống như vốn nó vẫn tồn tại.Điều trớ trêu nhất là Nixon vẫn có thể chiến thắng mà không cần phải bày ra bất cứ trò nào như vậy - dù cuộc tham chiến phi nghĩa ở Việt Nam của chính phủ Mỹ lúc đó bị dư luận phản đối.Các nhà tâm lý tại Đại học Michigan đã khám phá ra rằng - mặc dù việc đặt mục tiêu có vai trò quan trọng và rất cần thiết, nhưng nó có thể khiến cho chúng ta luôn cảm thấy chán nản và nản chí nếu bản thân nó cứng nhắc, không linh động.Tuy nhiên, chúng ta lại thường chẳng mấy trân trọng ngày bình thường ấy - ngày chứa đựng những niềm vui rất đỗi bình dị trong đời sống thường nhật của bạn.Nghiên cứu về cảm nhận của những vận động viên đã đến gần đích nhưng lại gặp thất bại tại vòng chung kết thế vận hội Olympic cho thấy - những người hài lòng nhất với phần thi đấu của mình là những người dành ít thời gian nhất cho những suy nghĩ phản thực tế - tức là những ý nghĩ cho rằng mọi việc lẽ ra đã phải kết thúc khác đi.
