Theo cậu, điều này có ý nghĩa như thế nào, hỡi Tarkad? Cậu có cho rằng, cảnh vật có thể xuất hiện với một màu sắc khác không? - Đối với tôi, tính ù lì là một kẻ thù luôn rình rập, chờ dịp để gây cản trở cho công việc. Ông ấy giúp ông leo xuống rồi ôm chầm lấy ông giống như người em ruột thịt đã xa cách lâu ngày vậy.
Do vậy, không chỉ số tiền vốn sinh lời, mà ngay cả số tiền lãi cũng đã thu về cho tôi một khoản không nhỏ. Số còn lại ta sẽ chia đôi. Và tất nhiên, cuộc sống của ông sẽ không bao giờ được như ngày hôm nay.
- Đó là sự thật, Kobbi à! Cho dù cuộc sống của chúng ta chưa được như ý, nhưng chúng ta không hề muốn năm này sang năm khác phải sống những chuỗi ngày như kiếp nô lệ. - Đây là con bọ có nguồn gốc từ Ai Cập. Với hệ thống này, họ đã làm khô cạn vùng đầm lầy rộng lớn nằm gần các con sông Euphrate và Tigris để biến chúng thành những vùng trồng trọt màu mỡ.
Cháu là cháu nội của ông Arad Gula, nhưng cháu có kế thừa được những đức tính ưu việt của ông cháu không? Cháu có đủ bản lĩnh để đối diện với sự thật hay chỉ muốn sống trong những suy nghĩ ảo tưởng và giả dối mà thôi? Trong những ngày ấy, con chợt nhớ đến lời cha dặn trước lúc con ra đi, cha à! Cha muốn con học hỏi, rèn luyện và trở thành một người đàn ông thực thụ, chín chắn với những trải nghiệm cuộc đời. Số vàng anh tích lũy được, liệu có cách nào để nó sinh lợi thêm cho anh không?
- Cháu luôn mong muốn được trở thành một người giống như ông nội của cháu. – Ông Algamish tươi cười đáp lại. Tôi phải thường tính toán các khoản chi tiêu sao cho gia đình tôi không bị đói.
Nó đã mang lại thành công ngoài sức tưởng tượng và số vàng tích lũy nhỏ nhoi của con đã tăng đáng kể qua đợt buôn bán đó. – Tôi nghĩ mình cũng nên rủ những bạn bè thân thiết trong thời thơ ấu của chúng ta cùng đi. - Ta đã tìm thấy con đường để trở nên giàu có khi ta quyết định trích một phần trong tổng số tiền mà ta kiếm được để dành riêng ra cho mình.
Trong hai năm trời, tôi làm thuê cho những thương lái lữ hành rày đây mai đó, nhưng vẫn không khấm khá được. - Xin ông đừng nói nữa! – Hadan Gula chen vào – Cháu không muốn ông bêu xấu ông của cháu bằng những lời dối trá như thế không hề là một nô lệ! Ông rất vui sướng về tính tình rộng rãi của ông Nana-naid và yên tâm thực hiện kế hoạch của mình.
Chúng ta phải làm gì bây giờ? Tại sao chúng ta không thể chia sẻ sự may mắn, sự giàu có với những người đang sở hữu nhiều vàng bạc nhỉ? - Không! – Anh ấy không thể làm được những điều đó đâu. Bất chợt, tôi nhìn thấy một điều kỳ lạ xảy ra trước mắt.
- Kobbi, anh đã làm cho tôi thật ngạc nhiên về sự am hiểu của anh đấy!- Bansir vui mừng. Tôi đã cho ông ấy vay tiền để mua lương thực và hạt giống mới. Nhìn bên ngoài, tôi đoán ông là một người thu mua gia súc.
- Bây giờ, điều cần thiết nhất là cậu phải nỗ lực kiếm nhiều tiền hơn để tiêu xài cho thỏa thích. Thẻ đất sét vỡ thành trăm mảnh. - Nếu em muốn thế, Sira, thì hãy dùng tên nô lệ này.