Khi thực hiện một chương trình phỏng vấn trên đài, tất nhiên tôi phải chuẩn bị trước một cẩm nang để hỏi. Ba tuần sau, điện thoại reo. Điều này rất quan trọng.
Hỏi về các vấn đề mà họ hoàn toàn có thể trả lời được. Chắc chắn người đối diện sẽ nhìn lại bạn bằng một đôi mắt hình viên đạn. Bây giờ thì các bạn có thích dùng từ bạn biết không để mở đầu tất cả các câu nói của mình không?
Trong quý vị đây có ai thích sống ở Butte Montana không? Ban nãy tôi đã quá căng thẳng, mà không hiểu sao cái miệng của tôi khô như bông vậy… Cho nên… Cho nên ông giám đốc vừa mới đá sập cánh cửa cái rầm và quát rằng: Đây là nghề phát thanh. Những người thân quý mến bạn, những sở thích của bạn, một điều từ thiện bạn đang làm… Thậm chí đơn giản như là một quyển sách hay mà bạn vừa đọc, một bộ phim thú vị bạn mới xem xong… Hãy tìm lại niềm vui và sự nhiệt tình để khi trò chuyện với một ai đó, bao giờ người ta cũng thấy nụ cười trên gương mặt bạn.
Và hơn nữa, ai cũng sẽ thích nghe bạn nói. Ở cơ quan, bạn thường nói chuyện với họ về những vấn đề gì? Có thể đánh giá họ làm việc như thế nào, hay là họ nên làm cái này, cái kia ra sao… Dĩ nhiên bất cứ người lãnh đạo nào cũng muốn cấp dưới của mình làm việc có hiệu quả. Ấy vậy mà khi bước vào phòng phát thanh, tim tôi cứ đập thình thịch.
Cậu làm việc này được chứ Larry? Đừng lo. Như họ đã từng là những viên ngọc sáng chói ra sao, con cái của họ thành đạt thế nào… Ở tang lễ, bạn không cần quá băn khoăn trăn trở mình nên nói những gì. Frank là người luôn quan tâm tới mọi thứ và nếu may mắn được nói chuyện với anh về lĩnh vực âm nhạc thì bạn sẽ bị cuốn hút ngay lập tức.
Bắt chuyện với người khác phái sao cho không nhút nhát mà vẫn giữ được sự lịch lãm quả không dễ dàng. Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim. Nếu như cảm thấy rằng người khác muốn nghe những ký ức, một kỷ niệm hay một câu nói trước đây của người quá cố, thì hãy kể lại.
Tôi tin rằng cuốn sách này đã giúp bạn ít nhiều trong nghệ thuật nói. Tuy nhiên cũng có những trường hợp, sự thông minh trên mức một người Mỹ bình thường ấy, thay vì giúp ích thì lại làm hại ông! Nhưng nếu làm hỏng việc gì thì khó khăn đây.
Thời xưa, trong những buổi dạ tiệc, một chàng trai đến bên một cô gái chỉ dám bắt chuyện nhẹ nhàng như thế này: Trông cô thật xinh đẹp! hay Anh đã từng gặp em trước đây chưa nhỉ? Giờ đây khoảng cách giữ kẽ được thu ngắn lại ít nhiều. Nếu bạn thích thể thao hay điện ảnh, cũng nhất thiết phải xem đối phương có thích như bạn hay không. Tôi cũng khóc và ở đầu dây bên kia người phụ nữ dường như cũng khóc.
Cậu lên chương trình được không Jim? Không sao, vẫn chạy tốt! Việc tương tự xảy ra khi Ross Perot quá bộ đến chương trình của tôi vào ngày 20/02/1992. Thời ấy tin tức truyền đi bằng miệng, người ta chỉ được học vài cấp lớp thấp ở trường… Và thế là từ ông bà của mình, Andrew đã có một kho tàng kiến thức.
Một ngày nọ anh bạn Miami của tôi, Jim Bishop, đến chương trình Larry King Live với tư cách là một khách mời. Làm MC trong dịp lễ ngoài trời kỷ niệm ngày Quốc Khánh 4/7 ở Miami là một sự kiện đáng nhớ khác. Khi quá khắc sâu, lo lắng về một điều gì đó nghĩa là ta đang mang một nỗi ám ảnh.