Nhưng một số quy luật phức tạp và khó giải thích đến mức đẩy người ta tới ý nghĩ về ô phép nhiệm màuằ. Thậm chí có lúc bại trận, tưởng chừng như tất cả đều chống lại mình? ở đây tôi hơi đi sâu vào tính ưu việt của hệ thống tư bản chủ nghĩa do hai nguyên nhân.
Sở hữu của cải không xứng đáng sẽ từng bước dẫn đến kết cục đáng buồn - chưa từng có thành công, và tức là thành công sẽ không đến! Giàu có bất ngờ còn nguy hiểm hơn nghèo túng. Người có giáo dục - đó là người phát triển được khả năng trí tuệ của mình, người có thể tiếp thu tất cả những gì mình muốn, tất cả những gì mình thấy cần, và không xâm phạm quyền lợi của những người khác. Về khía cạnh này, bản chất của người đàn ông không thay đổi chút nào.
Lần đầu tiên trong đời nó nghe rõ lời các giáo sư trên giảng đường. Nhưng nhiều năm sau ông vẫn không tìm thấy câu trả lời, cho đến ngày ông kể lại câu chuyện với tác giả những dòng này. Từ đầu chương trình học vật lý chúng ta đã biết là cả vật chất lẫn năng lượng (hai dạng thực tế mà con người được biết) đều không thể được tạo ra hay mất đi.
Và triển vọng nhìn từ dưới lên cũng không được rộng lớn và khuyến khích cho lắm. Các thương nhân lớn đều biết rằng tư tưởng giúp họ bán được hàng. Nhiều người cho phép họ hàng phá hoại cuộc sống của mình bằng những suy luận trịch thượng về vấn đề nghĩa vụ mà thực tế chẳng đáng giá một xu.
Năm 1957, 35 năm sau diễn văn nói trên, tôi thực sự sung sướng được quay lại trường Đại học Salem để phát biểu tại buổi lễ trao bằng cử nhân cho sinh viên tốt nghiệp. Con người chỉ hiểu có một điều: đổi thay bên trong này cho anh ta thêm sức lực kích thích hành động. Bạn có thể kiểm soát được một điều duy nhất - đó là những ý nghĩ của mình.
Tư duy theo hướng tiêu cực - dẫn đến nghèo hèn. Tiền bạc không trí tuệ tiềm ẩn một nguy cơ lớn. Nhưng cả bác sỹ lẫn người bán hàng trẻ tuổi đều không biết số phận đã định những của cải thần diệu như thế nào sinh ra từ chiếc nồi nhỏ đó.
Trước đây, ông chủ và người làm công mặc cả với nhau, thoả thuận với nhau hợp đồng có lợi cho mình và không để ý rằng khía cạnh thứ ba cũng có mặt trong hợp đồng ấy - đó là xã hội mà họ phục vụ. Đó là Thomas Jefferson tỉnh Virginia, người mà quan hệ với quận công Danmor (đại diện của nhà vua tại Virginia) cũng căng thẳng không kém gì quan hệ giữa J. Tính thiếu dung hợp của một người có nghĩa là người đó không còn tiếp thu được kiến thức mới nữa.
Ngay từ đầu bạn phải quyết định mình thuộc loại nào - lãnh đạo hay thừa hành. Cậu không có tai, và theo lời bác sỹ, cậu sẽ câm điếc suốt đời. - sẽ bảo toàn được sự sắc bén và phi thường của mình.
ở một số nước đến tận ngày nay vẫn còn những hiện tượng như vậy. Quyết định năm 1776 tại Philadelphia đến ngày nay vẫn tiếp thêm sức mạnh và lòng tự tin cho nước Mỹ. Nhiều năm trước đây, một nhà quân sự đã phải lựa chọn: ông phải đưa ra một quyết định dẫn đến chiến thắng.
Tìm cách giải thích cho những thất bại riêng của mình có thể nói là một phong trào toàn quốc. Cố gắng nhỏ đưa lại kết quả nhỏ, cũng như ngọn lửa yếu chẳng sưởi ấm được bao nhiêu. Tôi hiểu, tất cả những người này có thể trở thành những nhân vật như vậy là do họ rất muốn điều đó.