Và từ đơn giản thì bao giờ cũng dễ hiểu. Thế là Rầm!, Benny sụp bẫy ngay tức khắc. Và Frank đã làm như vậy thật.
Họ chú ý tôi ngay tức thì. Rồi tiếp sau đó là một loạt những âm thanh hỗn loạn. Thậm chí bạn đã ngập ngừng à, thì, ờ… bao nhiêu lần rồi.
Tất cả là nhờ sự chân thật của tôi với những khán giả của mình. Những lời lẽ ông dùng rất thuyết phục. Nhưng ngay sau đó, họ lại nghe vài lời tự giới thiệu của tôi.
Trong bất kỳ cuộc phỏng vấn hay cuộc trò chuyện nào (Phỏng vấn xin việc, phỏng vấn với giới báo chí, hay trò chuyện trên truyền hình…), hãy luôn giữ thế chủ động. Chỉ riêng Pacino là nhún vai: Tôi là một người New York, tôi tưởng đó là một quả bom ấy chứ!. Sử dụng những từ ngữ quá ngắn, quá khó hiểu, những thuật ngữ chuyên ngành ít phổ biến cũng có…tác hại hai chiều.
Một nguyên tắc cơ bản khi nói chuyện với những thành viên trong gia quyến người mất là: Lựa lời mà nói. Hãy bắt chước phong cách của tổng thống Coolidge: lời ít ý nhiều. Nên nhớ con người thường có cái tính trời phú là luôn thích nói về những vấn đề của mình hơn là của người khác! Một cái răng sâu của bạn thì dĩ nhiên làm bạn đau đớn, nhức nhối hơn nhiều so với một nạn đói kém bên xứ người.
Chúng làm đắm tàu thuyền của ta. Ông này cốt ý muốn xem tổng thống sẽ phản ứng như thế nào trước một số tiền lớn như vậy, số tiền mà có lẽ con người tài giỏi đến từ ngôi làng Vermont nhỏ bé kia chưa từng trông thấy bao giờ. Vấn đề này không đơn giản bởi cách dùng từ ngày nay quả thật là muôn hình muôn vẻ.
Có khả năng nói về mình một cách thật lôi cuốn thậm chí còn làm người khác cảm thấy tò mò và muốn biết nhiều hơn nữa. Bởi thế các chương trình của Regis và Kathie Lee rất sinh động và đầy cảm xúc. Khi tổng thống Coolidge thắc mắc về sự chờ đợi này, người nhân viên ấy nói rằng ông ta chỉ tò mò xem tổng thống có điều gì muốn nói về tấm ngân phiếu này hay không.
Trong một căn phòng ồn ào náo nhiệt, dù giọng nói của bạn lớn cỡ nào cũng sẽ bị lấn át đi. Đây cũng là cách giúp tôi đã xử trí những tình huống tiến thoái lưỡng nan đấy các bạn. Vì trong dịp này hầu hết mọi người đã quen biết nhau cả nên việc trò chuyện sẽ thuận lợi và ăn ý hơn.
Một nguyên tắc cơ bản khi nói chuyện với những thành viên trong gia quyến người mất là: Lựa lời mà nói. Thế là tôi cứ quanh quẩn ở đó, chờ đợi một cơ hội. Đó chính là những con sâu làm rầu… bài diễn văn của bạn.
Những câu hỏi giả định kiểu này thì chẳng bao giờ giới hạn đề tài lẫn số lượng. Tóm lại, ý của tôi là chúng ta chỉ nên châm ngòi cho một câu chuyện hấp dẫn chứ đừng dại dột châm ngòi cho một quả bom xung đột! Mặt khác nếu công ty đó đang từng bước phát triển, bạn có thể hỏi: Công ty sẽ phát triển theo chiều hướng nào? Ban giám đốc sẽ thực hiện những chiến lược gì?