Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước! Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết.
Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James. Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ.
- Không sao, anh cứ tiếp tục đi. Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi. Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James.
Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước! - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.
- Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống. Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình:
Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Còn ở nhà, mọi người cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy những sự thay đổi nơi James. Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn.
Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. - Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế?
Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?". Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
Đó phải là một quyển sách thật đơn giản, thực tế và có thể làm thay đổi cuộc sống của người đọc. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.
Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. - Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại.