Người đàn ông quyền uy trong công ty, trong mắt công chúng và là cha của bốn người con đã thấy mình bất lực như thế nào khi để bậc thân mẫu của mình ra đi không phải vì tuổi tác tự nhiên mà vì mắc bệnh viêm phổi. Trước tình hình đen tối như vậy, các nhà lãnh đạo IBM đứng đầu là chủ tịch John Akers thấy cần phải tìm ngay một nhà điều hành đủ sức để cứu IBM. Ông có một tá tập đoàn trong tay, bằng nhiều cách, kể cả dịch vụ trang bị súng ống cho tàu chiến của Mỹ hay ngư lôi.
Nhất là khi kẻ trong cuộc như Watson và Gerstner vốn quý trọng tinh thần khiêm tốn thì con đường mở vào tương lai chưa Không có nhà quản trị tài năng chân chính nào muốn sa thải nhân viên. Bởi vì, trước khi rơi vào bóng tối của vụ án xét xử ông khi ông ở NCR, Watson đã sáng tạo ra phương châm làm việc think cho riêng mình.
Watson cố vượt qua lối mòn đó để xây dựng lòng trung thành của nhân viên phẩm chất quan trọng nhất để Watson đưa IBM đi xa trên con đường xích đạo toàn cầu mà ông đã vẽ trên logo công ty. Khi Tom Watson trở về nhà thì IBM đã là một biểu tượng của nước Mỹ. Watson bước qua cổng chính, vào văn phòng của các nhà sáng lập và không biết lý do được gọi đến đây.
Mỗi thời có một phương cách. Phóng viên CBS gọi đây là bộ não hiện đại nhất do IBM chế tạo. Những bài học văn hóa quan trọng nhất trong thời đại của Thomas Watson Sr.
Rand thay kiểu chữ Beton Bold, hơi ốm, của Watson thành kiểu chữ City Medium. Tom với tướng tá của một cựu phi công trông cũng đường vệ và lịch lãm như cha của mình. Người bán hàng, người quản lý, công nhân sản xuất, nhân viên thực hiện dịch vụ tất cả có chung cơ sở là con người.
Những lúc lãng quên mục tiêu giúp khách hàng là lúc IBM gặp khó khăn. Thật ra, Tom chỉ thấu hiểu cha mình khi Watson qua đời. Ông đã đầu tư hơn 5 tỉ đôla - gấp khoảng ba lần doanh thu của công ty khi đó - để phát triển một dòng máy tính mới, mà dòng máy tính này có thể biến những chiếc máy hiện tại của công ty thành đồ cổ.
Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ. Chuyện phá phách này, chính Tom tâm sự với con gái vào cuối cuộc đời. Đáp án cho bài toán của Lou Gerstner hồi cuối thế kỷ XX, thật ra đã có từ nhà sáng lập Thomas Watson hồi đầu thế kỷ: Lấy khách hàng làm lý do tồn tại, khiêm tốn và tiên phong.
Trái lại, chỉ một năm sau đó, năm 1944, IBM ghi lại hai mục từ quan trọng: computer và UNCF. Công ty điện báo và điện thoại của Mỹ (AT&T) và công ty sản xuất máy móc kinh doanh quốc tế (IBM) là những trụ cột trong ngành công nghiệp của họ. Khi ông tiếp nhận một CTR hỗn độn cũng là lúc ông đưa gia đình của mình về New York sống trọ.
Watson bác bỏ đường lối của con trai bởi vì ông không công nhận tầm nhìn của Tom chủ trương hướng về máy tính điện tử - ông thấy rằng tương lai của IBM nhất định là máy tính thẻ đục lỗ. 000 nhân viên, sau Thế chiến thứ hai, của ông được tự do lựa chọn môn thể thao mà mình yêu thích trong khu vực IBM Country Club, chứ không bị buộc phải cưỡi ngựa hay phóng ô-tô. Thomas Watson đã tham gia vào công cuộc khổng lồ đó, không chậm trễ và tiên phong.
Vấn đề là ở chỗ nó dẫn đầu thiên hạ trong lĩnh vực điện thoại di động, bỏ kẻ về nhì với khoảng cách khá xa. Nhưng mà, nếu không sai lầm có lẽ cha sẽ không bao giờ biết được cách cố gắng trong chuyện gì cả. Watson phải học cách đối thoại với con trai, đại diện thế hệ mới nhưng tính cách mạo hiểm thì y