Lẽ cố nhiên, trong lúc nói chuyện, tôi hỏi ông làm cách nào cho khỏi buồn bực.Hai người cô tôi, vừa già, vừa nghèo, vừa hay đau, nhận nuôi ba đứa trong số năm anh em chúng tôi.Câu chuyện của ông hay và cảm động tới nỗi sau mỗi buổi học, tôi mời ông lại dùng bữa tối với tôi.Xin ông làm ơn cho tôi biết lúc này cách mời của tôi có chỗ nào vụng không? Ông kinh nghiệm và thành công hơn tôi nhiều, vậy xin ông làm ơn cứ thành thật chỉ trích, đừng sợ làm mất lòng tôi".Không có cách nào trả nổi mà cũng không vay thêm được.Chính là công toi, chào khách năm lần bẩy lượt như vậy làm cho tôi thất vọng.Ngay sáng mai, bạn hãy giúp những người mà bạn gặp đi.Từ lúc đó, tôi hết phải lo lắng, phấn đấu nữa.Tại nhà thương, ông không chịu nằm trong phòng riêng mà xin nằm trong một phòng chung để được gần những người đau khổ khác.Càng nghĩ lại càng hoảng sợ.
