Người bèn dắt tôi theo.Khi không có việc gì làm thì óc ta như trống rỗng.Sự thù oán không những làm tinh thần mất bình tĩnh, mà còn giết từ hương vị của đời sống đến những thú vui nhỏ nhặt nhất như ăn một bữa cơm ngon.Tôi đi bộ non hai cây số để tới trường học, chỉ có mỗi một lớp.Mới rồi, tôi nói chuyện suốt buổi tối với ông Paul W.Nhưng một hôm không biết nghĩ sao Kipling lại trồng hoa trên bãi cỏ kia, Balestier thấy vậy liền sôi máu lên, la ó, chửi rầm rĩ.Má tôi đi được ba năm thì ba tôi bị tai nạn mà mất.Chung quanh ta toàn là những bí mật.Còn ông hàng xóm của tôi ở trên kia thì lo lắng về giá đường đến nỗi đường vô cả huyết quản ông và suýt giết ông nữa.Như vậy, họ được thoả lòng hiếu thắng.
