Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác. Lại còn nhiều chuyện đầy gian nan khác. Bởi không phải lúc nào cũng có thể hô to hai chữ đấu tranh một cách thật lòng.
Có điều, viết đâu phải lúc nào cũng là toan tính thiệt hơn. Tôi làm trong năm phút. Không cất đấy, làm gì được nhau.
Mẹ xem xong bảo: Đây là trang hài hước à? Đôi lần tôi nửa đùa nửa thật: Con đứng trong 5 nhà thơ Việt Nam hay nhất. Và bản thân những người cùng tầng lớp làm khổ nhau. Khi đã chơi thì chơi là chơi mà không chơi cũng là chơi.
Cậu ấy là người tốt. Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục. Bắt đầu từ đâu? Từ cái ngay trước mặt: Tờ lịch.
Ngồi chuyện trò một lúc, ông anh bảo cho nóng hơn nhé. Bạn vừa nghe vừa kiểm kê lại những ý nghĩ hôm qua… Rồi bạn hồ nghi có đỡ thì cũng phải nghiêng ngả chứ.
À, túi táo để trên bàn, anh mang về làm quà cho chị và các cháu. Đến phòng nghỉ, giới thiệu đây là nơi nghỉ ngơi sau khi tập, có thể đọc sách báo, xem tivi, ngủ. Và bạn liên tưởng tới Zidane.
- Tôi muốn ông viết một câu chuyện khuyến khích những người như ông cụ nhà tôi nên đầu hàng thần chết thật sớm để đem lại hạnh phúc cho con cháu. Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc.
Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ. Tớ sẽ cho cậu nhiều lắm. Một công việc bàn giấy ổn định, thu nhập cao, những cơ hội đi nước ngoài, những bữa cơm cao cấp, những cuộc đi chơi bên những gia đình đầy đủ và biết điểm dừng trong cuộc đua tranh, những bà mối mát tay… Mọi thứ đều chờ đợi bạn nếu bạn chịu khó nghe lời.
Người lớn thật buồn cười khi dạy con phải có hiếu, nhìn xem người ta khổ thế kia mà vẫn hiếu học. Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ. Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa.
Bạn ghét sự đợi chờ. Màu mận đương độ chín. Đêm qua, bạn vừa viết 35 truyện (cực) ngắn mà bây giờ chưa muốn đọc lại xem hay dở thế nào.