Trong lĩnh vực tư tưởng, tôi không để lại dấu ấn nào và chẳng có thắng lợi nào. Thế rồi aqnh ta nhẹ nhàng dấn một bước rằng cơ hội duy nhất để họ lấy lại số tiền đã mất là đưa thêm cho anh ta 5000 USD. Con ve và con câu thì biết gì chuyện đó? Loài ve nào biết có mùa xuân, mùa thu vì chúng sống một cuộc đời ngắn ngủi?”
Anh ta từ chối chấp nhận những hạn chế mà người khác cố áp đặt cho anh ta và quan trọng hơn là anh ta không chấp nhận bất cứ giới hạn nào mà chúng ta vẫn thường áp đặt. Đừng sợ những suy nghĩ tiêu cực của bạn. Chúng chẳng thay đổi mấy: “Nếu bạn bỏ phiếu cho tôi, cuộc sống của bạn sẽ tốt hơn, bạn sẽ có nhiều tiền tiêu hơn, con cái của bạn sẽ có một nền giáo dục tốt hơn để đảm bảo tương lai thành công của chúng ta, bạn sẽ có những ngôi nhà sang trọng giá rẻ, bạn sẽ có một nền quốc phòng vững chắc, bạn sẽ có những chương trình văn hóa làm giàu cuộc sống tinh thần và tôi hứa với bạn rằng sẽ không có tăng thuế gì hết.
Đầu năm 1948, khi quân Cộng sản do Mao Trạch Đông lãnh đạo tiến gần đến Thiên Tân, cha mẹ tôi để lại nhà cho những người hầu trông nom và chuyển đến một biệt thự mới mua trong khu tô giới Pháp ở Thượng Hải. Dù ta ở đâu, ta thuộc về đó. Sản phẩm của anh bây giờ được áp dụng cho một dự án khác, điều này yêu cầu công việc điều chỉnh lại hoàn toàn cho thích ứng.
Tuy nhiên, rắc rối chính trong việc thăng tiến của anh là anh thông minh quá mức. Một thân chủ người Mỹ nói với tôi: “So với người Châu Á, chúng tôi không giỏi dùng sự dối trá lắm. Ngày hôm sau, cậu đến gặp thầy và kể lại sự việc.
Thế rồi tôi nhận ra không phải mình thiếu tích cực và không sẵn lòng làm việc, được việc ngồi trong phòng cấp bằng sáng chế làm đi làm lại việc liệt kê, tính toán mà tôi vốn rất ghét. Tạo hóa thiêng liêng không bao giờ ngăn trở chúng ta có được những món quà quý giá. Khi tôi, có thể nói như thế này, hoàn toàn là chính mình, hoàn toàn chỉ có một mình và trong trạng thái vui vẻ dễ chịu giả dụ, đang ngồi trong một cỗ xe, hay đi dạo sau bữa ăn ngon miệng, hoặc trong đêm khi không ngủ được, chính trong những lúc như thế, các ý tưởng ùa đến nhiều nhất và phong phú nhất.
Trong trận chiến cuộc đời, chừng nào bạn còn chiến đấu, bạn đang chiến thắng. Nhiều ông thầy thiết giảng rằng bạn phải làm điều mà bạn yêu thích, như thế bạn mới làm giỏi được công việc cúa mình. Những phán xét này thường có dạng những cảm giác hết sức nặng nề như cảm giác tội lỗi, sự xấu hổ và tự trách cứ bản thân.
Như một thanh nam châm, bạn sẽ hút những sự kiện và những con người mới mẻ và thú vị, bởi vì những thứ giống nhau sẽ hấp dẫn nhau. Qua công việc, mọi người và những sự kiện sẽ gây phiền toái hoặc gây hưng phấn cho chúng ta. Thông thường, chúng ta ngụy trang mối quan tâm đối với bản thân dưới dạng sự quan tâm đối với người khác, và chúng ta tiếp tục theo đuổi sự tán thưởng của người khác bằng cách từ bỏ quyền được làm theo ý mình.
Tương tự, những người tình không thể yêu người khác nếu họ không cảm thấy đủ tin tưởng để yêu bản thân họ trước hết. Đó là giọng nói phấn khởi của Jim. Nó than khóc “Nếu cha mình cố gắng bơi thêm một lúc nữa, bây giờ ông vẫn còn bên mình.
Trong thế giới kinh doanh, chúng ta dành thời gian cho những ai có thể hoặc sẽ cải thiện địa vị xã hội hay tài chính của chúng ta. Chúng ta ai cũng từng có lúc nào đó được nghe nói rằng những ý nghĩ của chúng ta có sức mạnh vô cùng lớn. Mỗi ngày có rất nhiều gia tài được tạo dựng hay mất đi.
Có lần, Jim tới portland, bang Oregon, nơi tôi đang sống lúc đó. Là con duy nhất của một người thừa kế duy nhất, bà được thừa hưởng một gia tài đã mấy đời không bị phân tán. Cha của cô, với quan điểm Nhật Bản truyền thống về cuộc sống, đã coi trọng hai người con trai hơn con gái của ông.