Đây là một đài phát thanh nhỏ nằm trên đại lộ thứ nhất ở Washington. Tôi không có câu hỏi nào dành cho anh cả. Ấy vậy mà khi bước vào phòng phát thanh, tim tôi cứ đập thình thịch.
Đó là chia sẻ của tôi dành cho bạn. Các bạn sẽ thích nó ngay. Phương pháp này giúp cho Edward thành công lớn.
Nếu không đủ chỗ ngồi thì linh động tổ chức tiệc đứng (buffet). Xã hội ngày càng văn minh, ranh giới và sự phân biệt nam nữ ngày càng ít đi. Thế là âm thanh êm dịu do tôi tạo ra chiếm vị trí độc quyền.
Hai là, giọng điệu hùng hồn mạnh mẽ giúp khán giả bừng tỉnh nếu họ thấy buồn ngủ. Mickey nhoài người lại gần cái micro trên bàn và nói: Ý kiến của tôi cũng giống như ý kiến của ông Stengel thưa ngài nghị sĩ. Bạn cần phải tự tin để nói, để chứng tỏ và khẳng định mình.
Việc tương tự xảy ra khi Ross Perot quá bộ đến chương trình của tôi vào ngày 20/02/1992. Bạn thấy đấy, không việc gì phải xấu hổ, thẹn thùng hay e ngại cả! Chúng ta nên chia sẻ tâm sự của mình, thắng thắn và bộc trực, không quanh co, không giả tạo. Ông am tường mọi việc, từ sở thích của các cô cậu choai choai tân thời cho đến những vấn đề trọng đại của các ông bố bà mẹ.
Cách đây mười phút người ta đã đặt cho tôi một cái tên mới. Chúng ta đều là những con người. May là tôi sớm lấy lại tinh thần và trở lại bản năng chân thật của mình.
Mọi người đều thích thú khi nói chuyện với Bob, và ngay cả những đối thủ của Bob cũng rất tôn trọng ông. Bạn biết không, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Tôi chẳng bao giờ học được cái gì khi tôi đang nói. Nếu như cảm thấy rằng người khác muốn nghe những ký ức, một kỷ niệm hay một câu nói trước đây của người quá cố, thì hãy kể lại.
Bạn phải biết nhấn mạnh ưu điểm của món hàng sao cho thuyết phục. Chẳng phải trong bóng chày, chúng ta có một bảng danh sách phân loại các lỗi đó sao? Vì thế, khi lỡ phạm sai lầm bạn hãy bình tĩnh nhận trách nhiệm và khéo léo xử lý nó. Bất cứ diễn giả thành công nào cũng có một phong cách nói riêng của họ.
Tôi trả lời: Tôi không có đề tài nào cả. Nguyên tắc thứ ba có lẽ đáng lưu tâm nhất. Tôi rất vui khi một lần tình cờ đọc tạp chí Time và thấy Ted Koppel nhận xét thế này: Larry biết cách lắng nghe các vị khách mời.
Khi tôi còn ở lứa tuổi đôi mươi, những người nổi tiếng thời đó là Frank Sinatra, Glenn Miller, Joe DiMaggio, hay như Franklin Roosevelt. Bạn sẽ tạo được một ấn tượng tốt, một sự khác biệt với những người khác. Một trong những câu trả lời tệ nhất là: Miễn bình luận.