Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.Đến nơi, mẹ tôi xin lỗi ông ta.Nhưng họ không nhận ra để vượt qua hoặc lờ đi.Bạn đã hơi lo sự xuất hiện câu chuyện của bạn ảnh hưởng đến đám cưới này.Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.Bác đùa lại: Sức cháu có đánh được nó không.Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều.Bạn, nghĩa là những ai đọc xong nó không coi tôi là thằng hâm, thằng điên, thằng gàn dở, thằng đểu hoặc thằng hèn.Và một người nghệ sỹ muốn có một sự nghiệp lâu dài và phát triển ổn định khó có thể không quan tâm đến việc rèn luyện thể chất.Chỉ nhớ nó chẳng có gì đáng nhớ.
