000 khán giả xem phóng tên lửa. Vì thế, đừng coi trọng tất cả các thất bại trong thời kì này. Thậm chí một số người còn cố đánh đuổi ông .
1/ nhóm người ở độ tuổi giữa 60 và 70 có đến 35% thành tựu vĩ đại nhất thế giới; Vì thế, ông tuyên bố rằng ông mới là nhà phát minh thực sự của máy điện thoại. Yêu và thất tình vẫn tốt hơn là không bao giờ yêu.
Ông đã ngoài 40 tuổi khi thành lập công ti Ford vào năm 1903,nhưng cuối cùng ông cũng có trong tay 12 cổ đông không kiên quyết(hesitant stockholders),những người này đóng góp tổng cộng 28 000 đo la nhưng không bao lâu sau,5 người trong số này không thích thú lắm nên đã rút khỏi công ty "nhỏ bé" này ,Dù trình đọ học vấn thấp,ông vẫn được coi là một thiên tài về "công nghệ " và là "cha đẻ " của dây chuyền sản xuất hàng loạt. Những khái niệm cơ bản về đọc viết và làm toán học dường như quá khó đối với ông, đến nỗi cha ông sợ ông sẽ rốt đặc. Không một lời nguyền rủa nào có thể thay đổi được điều đó.
Trước kia, Napoleon Hill đã nói: “Nếu nhìn lại cuộc đời mình, chúng ta sẽ nhận thấy rằng bất cứ điều gì sảy ra cũng là một điều tốt lành. Nhưng mạng sống của ông được bảo toàn khi Mỹ can thiệp. Có thể tôi đoan sai nhưng tôi nghĩ tôi biết điều bạn đang nghĩ.
Hiện thời cô là hình ảnh tiêu biểu cho phụ nữ của thiên niên kỉ mới có sắc đẹp, trí hông minh và sức mạnh cơ bắp. Ông vẫn tiếp ục làm việc tích cực hơn so với những người khác. Nhiều người có khuynh hướng kết hộp thành tích với thành công và kết hợp thành tích chưa đạt được với sự thất bại.
“Không một kẻ thất bại nòa có thể nói đúng sự thật, tôi đã làm hết sức mình”. Thời thanh niên của Lý được đánh dấu bằng sự thử thách, tính kiên cường và tài tháo vát, những phẩm chất giải thích vì sao ông đã đưa đất nước Singapore thành công nổi trội. May cho bà là whisky được cất giữ trong nhà mẹ bà và những hàng dự trữ như sách chưa được kiểm duyệt và các dụng cụ học tập và thiệp vẫn còn đó.
Còn một việc nữa, đó là trừ nhà ra, nơi duy nhất tôi có thể đến là trường học. Sau đó, vì không nhất trí với họ, ông đã thuê chỗ để mở cửa hiệu nhỏ trên Đại lộ Rizal và một cửa hiệu khác cũng được mở sau đó ở Carriedo, cửa hiệu này thuộc sở hữu của chính ông và vẫn kinh doanh giày. Khi đó ngài sẽ ban phúc cho bạn nhiều hơn”.
Anh dành thời gian rảnh cho việc làm từ thiện. Ông không chỉ thành lập khoa ưng thư học mà còn hòa tất ‘Luận văn về phẫu thuật ung thư”, luận văn này đã giúp ông được phong hàm giáo sư phẫu thuật. ta có thể làm việc rất chăm chỉ nhưng cuối cùng ta vẫn "nghèo vẫn hoàn nghèo"
Liệu có ai trong chúng ta có một cuộc sống như thế không? Một cuộc sống không có cảm giác đau đớn? Cô ấy cho tôi biết bạn gái tôi đã đến thánh đường và cầu nguyện với Chúa rằng kiếp sau, cô ấy không muốn được tái sinh để gặp tôi nữa! Tôi đã làm gì thế này? Tôi tồi tệ đến thế sao? Sự kiên trì của Thomas Edison đã cho chúng ta ánh điện.
Lẽ ra cô từ bỏ giấc mơ của mình để trở thành một luật sư. Do đó, vòng luẩn quẩn cứ tiếp tục. Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại.