Bạn lại cười một mình. Trên đầu hộp dầu cá là một con cá sấu lưng xanh bụng vàng mà mỗi lúc lên dây cót, nó đi cà giật và trông khá thật. Và họ chỉ tìm và so sánh những gì phản chiếu chính họ.
Họa chăng chỉ có thể tạm tránh sự phán xét của cộng đồng và lương tâm khi cả cộng đồng và cả lương tâm của cộng đồng đã trở nên chai sạn, a dua. Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ. Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số.
Tôi để mẹ dắt tôi đi. Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi. Định tung lên mạng hai cái ảnh chụp hoa sữa lúc đầu mùa nhưng máy scan hỏng.
Bác gái: Hôm nay hai giờ chiều bác mới ăn cơm. Có những lúc tổ chim bị gió thổi xuống. - Rất tiếc là không thể, thưa ông.
Sớm nay, thấy bạn (dùng chiến thuật) ngồi thừ trên giường. Ngày hôm qua cháu không học gì cả. Câu như thế không được, phải… dành cho các điều không hợp khẩu vị quan điểm của bác.
Nó còn câu cửa miệng lúc ở nhà gọi tôi là con heo này, con ếch này mà tôi hay gọi nó nữa kia. Thật ra, trong nó luôn có một sự cạnh tranh ngầm với tôi. Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng.
Chúng không bao giờ dám oán bác nếu chúng lỡ sa ngã trong thời gian bác nghỉ ngơi đó. Viết từ nãy đến giờ, bạn muốn đi rửa mặt quá nhưng cứ sợ quên, bạn cố viết nốt. Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào.
Không không cần gì cần ai nữa. Bác thì biết bạn viết nhưng chưa đọc gì bạn viết cả. Dù bạn rút kinh nghiệm lựa chọn trái với cái bạn thường chọn chăng nữa.
Rồi ông lại bảo: Thôi. Ta viết không phải không có mục đích kiếm ba cái đó. Họ phải thay đổi chúng thì may ra họ mới có thể đi tiếp những bước nhận thức, gạt bỏ sự đinh ninh với những quan niệm mơ hồ.
Nghệ sỹ tưởng nhiều vẫn ít. Có thể đó cũng là một cách chơi của cậu. Bác thích gánh nặng của sự hy sinh này chứ? Không, tất nhiên là không rồi, có ai thích mệt đâu.