Nhưng Tổng thống Wilson nhất quyết gắng sức làm cho kỳ được. Tôi đe họ nên coi chừng, chứ không thì ngồi tù, vì làm cháy rừng. Ngày hôm nay đổ khuôn được mấy lần? - Sáu lần.
Có khi cháy lan rộng, đến nỗi phải kêu lính chữa lửa tới. Có khi, buổi tối, bà già cô đơn đó thèm khát tình thương, lại quỳ bên ông và xin ông đọc cho nghe những đoạn dịu dàng cảm động, mà ông viết vô nhật ký để tặng bà, 50 năm trước. Đã đành, bạn có thể chĩa súng sáu vào bụng một người qua đường mà bắt người đó phải cởi đồng hồ ra đưa cho bạn.
Chiến tranh đó giữa Thổ Nhĩ Kỳ và Hy Lạp, là một trong những chiến tranh cận đại đổ máu nhiều nhất. Ông Grammond trả lời: "Tự nhiên. Đáng lẽ cho tôi nói có 10 phút như lần trước thôi, thì ông giữ tôi lại tới một giờ mà chúng tôi nói vẫn chưa hết chuyện.
Xét lại sự kiện, là một phương pháp khoa học. Hãng đó tin cậy được và chế tạo đồ thiệt tốt". Trong những trường hợp thuận tiện nhất, cũng đã khó mà sửa được ý kiến của người khác.
Không! Ai kia thì xử sự như vậy, chứ ông Schwab thì không bao giờ. Một lát, thấy nóng quá, lão già lau mồ hôi trán và cởi áo. Như trên kia tôi đã nói, giáo sư John Dewey cho rằng thị dục huyễn ngã là thị dục mạnh nhất của loài người.
Kiếm cách thi ân với người đó sao? Không được. Ông có thể trở về Philadelphie. Không có một người nào nghe những lời đó mà giận dữ được! Xét lại sự kiện, là một phương pháp khoa học.
Sau cùng, ông hỏi qua loa về lý lịch ông Cubellis, rồi mời ông phó hội trưởng lại nói: "Tôi tưởng ông này giúp việc cho chúng ta được". Tôi yêu khán giả của tôi", vừa tiến ra ngoài sân khấu. ? Ông Sol Hurock có lẽ là người bầu hát nổi danh nhất ở Mỹ.
Nhóm thợ hiểu rằng ông biết họ đã phạm luật của xưởng nên nhắc khéo họ. Nhưng sự thiệt, thổ dân đó khinh bạn vô cùng. Vì chính cha mẹ y và những người chung quanh y đã làm cho y trở nên như vậy.
Chị như bê con, đưa ngón tay vào mõm con vật như mẹ cho con bú, và con vật ngoan ngoãn đi theo ngón tay chị mà vào chuồng. Tôi chỉ cho bà vài món trộn cho gà ăn và những nhiệt độ không khí có lợi nhất cho gà. Nếu ông muốn mỗi bữa cơm thường là một bữa tiệc, thì xin ông đừng bao giờ chê bà nhà nấu nướng vụng; đừng bao giờ bực mình mà so sánh những món của bà làm với những món của cụ bà làm hồi xưa.
Nhưng Lee, rất cao thượng, không chịu đổ lỗi cho kẻ khác. Tôi muốn bắt đầu bức thư tôi bằng câu đó. Kể lại những chuyện đó, ông hoan hỉ vô cùng.