Ta đang cố nhớ lại đây. Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn. Nghe xong những lời thần Gnome nói, Sid lặng im suy nghĩ.
Chỉ một câu hỏi nữa thôi, con xin Người. trong vườn hoa của lâu đài của Merlin. Chẳng ai thèm cắt bớt những nhánh cây già cỗi, vì thế không thể có một tí ánh sáng nào nơi đây cả, và cây không thể tươi tốt được.
Chưa bao giờ có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, thậm chí chỉ là một cây ba lá cũng không. Cuối cùng chàng nhớ đến lời thầy chàng vẫn thường nói: Đừng tin vào những ai muốn bán sự may mắn, thành công cho bạn. Tại sao? Chàng cũng không biết nữa.
Dẫu sao thì nghe câu chuyện này ông cũng có mất mát gì đâu. Họ biết rằng cứ mỗi năm một lần, vào mùa này, những cơn mưa hạt giống cây vô dụng và đáng ghét này lại trút xuống người họ. Giấc mơ làm chàng vui sướng biết bao!
Nó chẳng có giá trị gì đối với ông hay với bất cứ cư dân nào trong khu rừng này. Thực ra trong lòng Nott rất oán hận Merlin vì anh nghĩ mình đã bị gạt suốt mấy ngày qua. Đó không phải là cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận, nó là cái cây mang lại.
Chỉ có như vậy mới làm tan đi sự đa nghi, đố kị của nhà ngươi. Từng phút - từng phút - từng giờ chậm rãi trôi qua. Khi Sid tới nơi, chàng chỉ còn đúng hai tiếng trời sáng nữa để có thể moi tìm bỏ những hòn đá ẩn trong đám đất mới của chàng.
Ai cũng muốn mình sẽ là vị chủ nhân của Cây Bốn Lá thần kỳ đó. Thật ra, Sid cũng cảm thấy rất rõ cái khả năng hiếm hoi của mình khi chàng chọn vị trí ngẫu nhiên này. - Người thật sự là Mẹ của các loại đá à? Nếu vậy, chắc Người không biết gì nhiều về cây bốn lá, phải không ạ?
Một hôm ông tụ tập tất cả các hiệp sĩ của vương quốc tại vườn hoa trước lâu đài và nói: Ngươi mất hai ngày mới đến được đây nhưng giờ thì ngươi chỉ còn có một đêm để trở về thôi. Rất nhiều lần tôi đã tưởng tượng tới ngày tôi tìm thấy cậu.
Nhưng lần này bà không cần nghĩ ngợi gì lâu cả vì bà biết câu trả lời quá rõ. Hôn nay, tôi đã là người tạo ra may mắn cho mình với câu chuyện kỳ lạ. Tôi đã dùng hết số tiền mình dành dụm được và chạy vạy đi vay khắp nơi mới mua được nó.
Nhưng cuối cùng khi tôi đã có thể thực hiện được ý tưởng này thì lại không còn đủ tiền nữa. Không chỉ có thế, sai lầm của ngươi là không đi tìm biện pháp mà luôn đi tìm lý do biện hộ, củng cố cho sự mất niềm tin của mình. Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ.