(Tôi biết sẽ có độc giả bất bình, trách tôi nói xấu công chức thành phố, nhưng tôi không thay đổi ý kiến vì tôi đã biết rõ thành Luân Đôn).Tôi đã nghe một bà vợ đau đớn, bực tức nói: "Nhà tôi cứ đúng tám giờ là dắt chó đi chơi, và đúng 9 giờ 15 là đọc sách.Bạn không thể nghiến răng khi đọc Anna Karerian (tiểu thuyết của văn hào Lev Tolstoi - Nga).Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.Thật lạ lùng, các nhà báo thường có nhiều ý táo bạo, mới mẻ, hợp thời là vậy, mà chỉ dạy ta cách sống với một số lợi tức nhất định nào đó, chứ không bảo ta cách sống với một số thời gian nhất định.Tôi nhận rằng câu ấy khó nói vô cùng vì quần vợt quan trọng hơn cái linh hồn bất diệt nhiều lắm.Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng.