Bạn miêu tả về các bãi biển có đá bazan đen, đi xe scooter vào thành phố. Các bạn thân mến – hãy xét trong tổng thể! Đừng bắt chước những sinh viên quanh bạn và phương pháp học của họ. Mỗi người chúng ta đều có sự khác biệt.
” Nhưng chúng ta đã hồi tưởng đến cuộc trao đối của chúng ta với nhân viên hỗ trợ tổng đài. Điều này cũng tương tự như một chiếc tủ tường mới có thể chứa hàng chục cái mắc áo. Nếu như vậy thì vị thám tử đó nên nhanh chóng tìm việc khác thì hơn.
Gali cầm tiền và lại gần người chơi đàn lúc này đang tập trung vào công việc của mình. Sự tương đồng này cũng thể hiện rõ khi ta lưu thông tin và lấy chúng ra. Tôi không nói đùa đâu, vì có sự liên kết trực tiếp giữa trí nhớ và chế độ ăn kiêng.
Chúng ta cởi áo vét, áo sơ-mi và giầy rồi bước vào phòng và bạn thấy toàn là bóng bay, các món ăn nhẹ và một nhóm người đang hân hoan trong đó. Bạn đã chuẩn bị một tách cà phê, ăn một chút bánh và ngồi vào bàn học trong suốt thời gian Xanh của bạn. Và ưu điểm lớn nhất của tất cả những điều này là bạn không có cảm giác bị tù túng!
Chúng ta có hai công việc cần phải làm ở đó là : 1. Cuối cùng khi trở về nhà, nó mua một con rô-bốt (technician) để làm quà cho bạn bè. “Nhưng đó là vợ tôi”.
Kiểu người này nếu bị “đày ải” trên một đất nước nào đó sẽ có thể nói được ngôn ngữ của chính đất nước này một cách trôi chảy chỉ sau vài năm. Ai sẽ là người ngay lập tức quan tâm đến đặc điểm này? Các nhà biếm họa! Họ sẽ nhận ra ngay đặc điểm mà ngòi bút của họ có thể phóng đại. Những quy tắc trên chỉ có tính chất gợi mở và cần được áp dụng một cách linh hoạt, thoải mái nhất.
Các khán giả rất thất vọng và thế là xuất hiện thế tự vệ. Chẳng hạn bạn đang lái xe thì bỗng nhiên nhớ ra Suzie đã gọi điện cho bạn sáng nay. “Tôi sinh ra không có năng khiếu gì đặc biệt.
Với nhiều lợi ích, chúng được biết đến như một sự hỗ trợ trí nhớ. Cicero ngay lập tức nhớ ra nguyên nhân, và bắt đầu nói về… đồng phục mới của Georgius Armanius. Một trong những câu chuyện hay nhất kể về người nhạc công, trong một buổi biểu diễn quan trọng, đã bước vào phòng của Toscanini xin lỗi ông vì không thể biểu diễn trong tối hôm đó vì nhạc cụ của anh ta bị trục trặc, không thể chơi được khóa SOL.
Chúng ta sẽ học được cách ghi nhớ cái tên đó sao cho đến vài năm nữa ta vẫn có thể nhớ được. Có phải ông ta bị thiếu mất một chiếc răng không? Ít nhất thì đặc điểm này cũng giúp chúng ta nhớ ra rằng chúng ta đang nói về…? Bạn còn nhớ tên người này chứ? Có một thứ còn tốt hơn trí tưởng tượng của chúng ta đó là thực tế.
Chúng ta có năm cuốn sách trên bàn, mười tập giầy và hai mươi cuốn sổ bài giảng. Mục đích là tăng cường những cảm giác tội lỗi của chúng ta bằng cách sử dụng các tình huống và sự liên kết liên tưởng. Hãy hình dung thật rõ nét chiếc bàn và tưởng tượng rằng bạn vừa biến nó thành một cái cây to lớn một cách kì lạ.