Khó có thể tốt cho đủ, chẳng bao giờ có thể tốt cho đủ, nhưng khi con người quên muốn tốt hơn thì là lúc họ bắt đầu quên nghĩa vụ, trách nhiệm thực tế khi làm người.Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình.Thật ra sự thể có cái gì đâu, mọi người lo quá làm khổ nhau.Tiếc là tôi không phải quí khách.Kẻ bất tài sẽ khóc lóc, than thở.Như một khẩu hiệu của tâm thức.Chụp xong lên chiếu đánh chén ngắm ngó người ngợm phố phường.Con đi đâu, làm gì, nó đều báo cho bác cả.Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh.Lần đầu tiên bạn thấy bố hung dữ.