Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn.Học tốt và nên người? Là một nhà thơ thiên tài và để có được danh hiệu ấy, bạn phải âm thầm nhẫn nhục trong nhiều năm, như thế đủ chưa? Bác gái nói Bác chỉ cần cái danh tiếng.Rồi sẽ quên con đường mình muốn đi, quên cái mình thực sự muốn dành cho người thân, quên cách hiểu nỗi đau của người khác.Mẹ, tôi và một người quen.Hơn thế, tôi thương nó… Những dòng suy tưởng ấy chắc chảy tràn trong bác.Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn.Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy.Nhưng anh vẫn muốn trả thù em.Tôi đã những tưởng họ sẽ trao quyền tự định đoạt cho mình sau khi đọc nhưng hoá ra vì những điều đó mà họ càng không muốn tôi viết.Rồi, tôi phải tập chứ.