Những người sống trong các bệnh viện tâm thần thường sử dụng từ Tôi nhiều hơn hai mươi lần so với người không sống ở đó. Họ cũng tỏ vẻ biết ơn giống như bạn vì cuộc thí nghiệm đã xong. Cô ấy sẽ biết bạn làm như vậy vì tôn trọng kế hoạch bận rộn của cô ấy.
Tuy nhiên, nếu bạn bình tĩnh yêu cầu họ tự giới thiệu về mình, thì sự quý trọng đối với bạn sẽ không bị tổn thương. Bất kể khi nào bạn cảm ơn ai đã tặng cho bạn, hãy viết một lá thư ngắn sau đó vài tháng để nói là bạn thích món quà đó. Tôi cố gắng hoàn thành cuộc hội thảo, nhưng tôi giống như người say rượu.
Một lát sau, trò chơi cờ tướng bắt đầu. Ngoại trừ những gặp mặt mang tính chất xã hội đơn thuần được chứng nhận 100 phần trăm, thường có nguyên tắc cho cuộc gặp giữa hai người. Anh làm việc quá nhiều rồi đấy!
Nhưng đừng nói với họ về những gì bạn đang làm. Vì sợ rằng căn bệnh khớp phát ra ở cổ tay run lẩy bẩy, tôi nghỉ một chút để vào hộp thư điện tử. Và trích lời của bậc thầy về giao tiếp, Dale Carnegie trong cuốn Đắc nhân tâm, Thị dục huyễn ngã là thị dục mạnh nhất của con người.
Tại thời điểm này hay thời điểm khác, hầu hết mọi người đều trải qua một trong năm cơn ác mộng hàng đầu hay tái diễn: ngã từ trên cao, thi trượt, chạy và chẳng đi đến đâu, bị một con quái vật đe dọa, và bị lột quần áo ở nơi công cộng. Nhưng còn Joe tội nghiệp thì sao? Từ ví dụ nhỏ về lời nhận xét bản thân của anh ta, Rất vui có thể giúp bạn thoát khỏi đây, có lẽ anh ta không bao giờ nghĩ sẽ làm cho mọi người cảm thấy tốt hơn về bản thân mình hoặc làm cho họ không bị bẽ mặt. Diễn đàn riêng của tôi thì không như vậy, những diễn giả (người thích gọi là diễn giả chuyên nghiệp), ngoài giọng nói to, mồm rộng và cái tôi lớn luân chuyển trong hội nghị của ngành, họ còn đánh giá về nhau.
Nếu không, bạn sẽ làm cho người ấy cảm giác không có tên của họ, và cũng có nghĩa là anh ta có thể muốn quên luôn tên của bạn. Một lần nữa, tôi nhìn vào danh thiếp của người buôn phụ tùng ô tô mà tôi vẫn cầm trong tay. Tôi xác định đó là mốc.
Vâng, từ chẳng hạn như có mặt ở khắp mọi nơi, được dùng quá nhiều, quá nhàm chán, quá sáo rỗng. Vào một buổi tối rảnh rỗi, tôi cười ha hả khi thấy bộ đồng phục công sở mới của tôi bộ quần áo ngủ của tôi. Chỉ sau khi bạn phát hiện rằng không thể thu xếp thời gian, hãy lấy làm tiếc, rằng bạn không thể đến được.
Chẳng ai có thể nói được. Chỉ cần nói một cụm từ lịch sự Xin lỗi tất cả mọi người là đủ. Đó chỉ là chuyển động cơ bắp rất ít của một bên mép.
Hầu hết con người trần tục chúng ta sẽ đáp lại bằng câu vâng nhỏ nhẹ đầy thận trọng, và tiếp theo ngay là một từ NHƯNG… lại nói rất to. Tôi gọi đến phòng khám và yêu cầu nói chuyện với bác sĩ Carter. Ừ, tôi thực sự không chắc chắn lắm, ông trả lời một cách không tin tưởng.
Hoặc một bà vợ nói, Đây là chồng tôi, Harold. Nhưng, suỵt, đừng cho ai biết là tôi đã nói với bạn). Tôi không nghĩ đó là một sự tình cờ khi người chủ của một nhà hàng bốn sao chỉ tình cờ đứng trong đám bọn tôi một mối quan hệ tuyệt vời cho Roberto.