- Hỡi các hiệp sĩ tài ba, từ lâu rồi các người luôn yêu cầu ta đưa ra một thử thách để các người chứng tỏ tài năng của mình. Vì quá nôn nóng, anh không còn màng gì đến sức lực có hạn của con hắc mã. Tất cả các cư dân của khu rừng Mê Hoặc đều nhận thấy và theo dõi sự hiện diện của hai kẻ xa lạ vừa mới xâm nhập vào đây.
Và điều này chính xác vừa xảy ra với Sid: chàng đã chấp nhận quên đi chuyện lấy nuớc để khỏi đánh thức những bông hoa ly và ngay khi cháu tìm cách chia sẻ những nỗi khổ của Bà chúa hồ thì chàng lại tìm được cách giải quyết được việc của chính mình. Nhưng cuối cùng khi tôi đã có thể thực hiện được ý tưởng này thì lại không còn đủ tiền nữa. Các hiệp sĩ nhìn nhau.
Dù rằng điều đó chẳng dẫn anh tới đâu nhưng ít nhất nó cũng làm anh bình tĩnh trở lại. Các hiệp sĩ lần lượt leo lên ngựa ra về. Tôi thường mơ thấy cậu, cũng giống như Sid mơ về Cây Bốn Lá thần ky của anh ấy.
Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời. - Ta nghe nói rằng có một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong vòng bảy ngày tới. cho tới khi cơn mưa hạt giống khác đổ xuống vào năm sau.
Ta chắc là ông biết mà. Số phận chỉ mỉm cười với những ai may mắn được nó chọn. Ngươi đã tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ chưa? - Bà nhìn Nott mỉm cười giễu cợt.
Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng. Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi.
Người có thể nào dành chút thời gian để nói chuyện với con không? Nhưng sau đó các đối thủ cạnh tranh xuất hiện ngày càng nhiều và thế là lượng sản phẩm bán ra của công ty tôi bắt đầu sụt giảm. Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo.
Ngươi không cần sự chấp thuận của ta. Tôi đã có tất cả, có những gì mà mình hằng mong muốn và cũng đã mất tất cả. Anh sẽ đi tìm Sid cùng về, nếu có bị cười vào mũi thì dẫu sao hai cũng còn đỡ hơn một.
Cho dù nếu chàng chọn đúng vị trí thì Cây Bốn Lá thần kỳ cũng không thể nào mọc lên được ở một nơi đầy đá như vậy được. Nhưng ngay khi Nott chuẩn bị leo lên lưng ngựa thì Sequoia bắt đầu lên tiếng. Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm.
tôi chỉ đang cố giúp cậu hiểu để có được sự may mắn. Cho chú ngựa trắng ăn cỏ xong, chàng suy nghĩ về những việc sẽ làm ngày hôm nay. Thật vậy, những người mong muốn có may mắn luôn tin rằng họ có thể tìm thấy nó dễ dàng mà không phải mất nhiều công sức gì.